Thực vật không ngừng điên cuồng sinh trưởng, đám binh lính ngã xuống, một cái tiếp một cái tỉnh táo lại, khϊế͙p͙ sợ xem mọi thứ trước mắt.
Mọi thứ đều lại có sinh cơ, chỉ có yêu ma này là không phục sinh lại.
Bonn bất chấp an nguy của bản thân mà chạy như điên đến bên trong đám hoa cỏ rực rỡ cùng đám lúa mạch đang trổ bông. Sợ hãi quặc chặt lấy ngực hắn, đám cây cỏ sinh trưởng càng tốt thì hắn càng sợ hãi.
Khải đã từng nói năng lượng sẽ lưu chuyển trong thiên địa. Nàng có thể trị hết bệnh tật, chữa trị miệng vết thương, nhưng cái giá phải trả là nàng.
Là nàng.
Nhìn cả người nàng quấn đầy hắc khí, ánh sáng trêи người nàng từng giọt biến mất, Bonn hoảng sợ chạy loạn như điên qua đám binh lính, qua cánh đồng lúa mạch dần chuyển vàng óng.
Nàng lung lay thoáng quỳ rạp xuống đất, mái tóc đen thùi bởi vì phải thừa nhận quá nhiều năng lượng mà trở nên trắng như cước, cả người nàng lại đen giống như than, khí đen vẩn đục vẫn quanh quẩn lấy người nàng.
Bonn có thể cảm giác được sự thống khổ của nàng.
Linh ở bên cạnh nàng vừa mới thoát khỏi trói buộc thì lập tức bò lên bắt được nàng.
“Khải! Đem những khí hắc ám này phóng ra!”
Linh thở phì phò, nắm chặt tay Khải, kinh hoảng lại phẫn nộ nói: “Ngươi mau đem những thế lực tà ác này thả ra, ngươi không có khả năng khống chế chúng đâu, cũng sẽ không thể chống lại tháng địa! Mau thả chúng ra! Để chúng về với đại địa, bằng không ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-si-cua-ma-nu/732568/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.