Bonn nhìn nam nhân trước mặt cuối cùng cũng hiểu vì sao hắn lại ở trong này. Tên gia hỏa này tới là để bảo vệ hắn.
Trong lúc nhất thời, hắn không biết nên nói cái gì. Cho nên, kết quả là hắn chỉ có thể mở miệng nói.
“Ta nghĩ, chúng ta cần phải trở về.”
Ánh mặt trời lấp lánh trêи bầu trời, mây trắng đội cao lên phía chân trời.
Ruộng lúa mạch vàng óng trải dài không dứt, bị gió thổi liền cuồn cuộn như sóng.
Một gã binh lính vội vàng chạy qua con đường bên cạnh ruộng lúa mạch, một đường thổi lớn tiếng kèn. Tiếng kèn kia vang dội, truyền đến khắp chung quanh, từng người nghe thấy liền giật nảy mình, ào ào bỏ lại cuốc và công cụ trong tay, ôm lấy đứa nhỏ chạy vào bên trong tòa thành.
Lúc Khải nghe được tiếng kèn thì nàng đang ở bên cái bàn dài trong đại sảnh kết thúc công việc của mình. Nàng vừa mới thắt xong cái nút cuối cùng thì nghe thấy tiếng kèn dọa người kia.
Nàng ném tấm vải và kéo trong tay, vội vàng chạy đến khổng tiễn hình chữ thập thì liền nhìn thấy mọi người bên trong thành đều bắt đầu vội vàng chuyển động, binh lính thổi kèn kia cưỡi ngựa xông vào tòa thành.
Nàng liếc mắt đã nhìn thấy mái tóc vàng của người kia.
Là Anderson.
Hắn cần phải ở tòa thôn trang phía nam kia chứ. Khải trong lòng giật mình, cơ hồ trong nháy mắt nàng nghĩ đến cái kết luận mà những người khác đang nghĩ đến.
Người của Cao Lâm bảo đã tấn công tới.
Mọi người ở bên trong tòa thành loạn thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-si-cua-ma-nu/732565/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.