*Có H nhé!
Khoảng yên tĩnh kia có chút dọa người, nàng chỉ nghe thấy tiếng tim đập truyền vào tai.
Qua thật lâu thật lâu, hắn mới chậm rãi mở miệng.
“Nếu nàng làm như vậy, bọn họ trong nháy mắt sẽ chạy đến không thấy bóng dáng.”
Cả trái tim nàng bỗng nhiên lại nhảy nhanh hơn.
“Kể cả khi bọn họ đói đến chết khϊế͙p͙ và nơi nơi đều là cường đạo ư?”
Nàng hỏi lại, ngóng nhìn hắn, vô pháp khống chế bật thốt lên: “Nông nô sẽ chạy trốn, là vì không có cơm ăn, bởi vì bọn họ nghe nói đến thành thị có thể thành dân tự do, còn có thể có cơm ăn, có việc để làm. Nhưng hiện nay, trong tình huống này cái gì cũng đều không xác định. Chỉ cần thành chủ hứa hẹn, đem ruộng đất bán cho bọn họ thì mọi việc sẽ không giống nữa, bọn họ sẽ là dân ự do, không cần thiết nộp thuế cho thành chủ nữa. Những người canh tác thu hoạch đều sẽ là bọn họ. Trở thành trung nông rồi bọn họ có thể kiếm tiền, có thể trả dần tiền cho thành chủ. Điều đó dù thế nào cũng tốt hơn so với lên thành thị theo những câu chuyện hư ảo không xác định.”
Hắn đã nghe qua chuyện tới thành thị thành dân tự do. Bởi vì quy định đặc biệt nên chỉ cần người ta tới thành thị ở hơn một năm là nông nô cũng thành dân tự do.
Nhưng chủ động biến nông nô trở thành dân tự do thì hắn chưa từng nghe nói qua.
“Chàng có ruộng đất, cũng có hạt giống, chàng chỉ thiếu nhân lực, còn có hi vọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-si-cua-ma-nu/732516/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.