Nàng nhỏ giọng an ủi bọn họ, nói cho bọn họ hết thảy đều không có việc gì, ôn nhu cổ vũ cùng khen ngợi. Không biết có phải hắn nhìn nhầm hay không nhưng sau khi nàng trấn an, tựa hồ tình huống của mỗi người đều tốt lên một chút, có đứa nhỏ vốn phát sốt khóc nức nở cũng được nàng vuốt ve mà yên tĩnh ngủ.
Trong nháy mắt, hắn cơ hồ cảm thấy bàn tay nhỏ bé của nàng thật sự mang đi thống khổ của bọn họ. Tiếng hít thở nặng nề, tiếng khóc nức nở không thoải mái, tiếng ho khổ sở đều chậm rãi biến mất dưới sự đụng chạm của nàng.
Không có những thanh âm nhiễu loạn lòng người, mọi người có vẻ trấn định hơn rất nhiều.
Charlotte đúng lúc này đến.
Nhìn thấy hắn, Charlotte liền phát hoảng, vội cúi đầu quỳ gối vấn an hắn.
“Đại nhân.”
Nghe một câu này, nữ nhân kia mới vội quay đầu, hắn thấy trêи mặt nàng có nỗi kinh ngạc, biết nàng đến lúc này, mới phát hiện có người khác ở trong này.
Nàng quá mức mệt mỏi, không chú ý tới hắn đi theo phía sau.
Trong nháy mắt, trong đáy mắt nữ nhân kia xẹt qua một chút khẩn trương cùng bất an, nhưng nàng rất nhanh trấn định lại, cùng Charlotte nói những chuyện phải chú ý.
Tiếp theo nàng ở cái bàn dài sờ soạng một chút, cuối cùng mới hít một hơi thật sâu, hướng hắn đi tới, ngửa đầu nhìn hắn, nói.
“Đại nhân, ta cảm thấy ta ở lại chỗ này cũng tốt.”
“Ta không nghĩ thế.” Hắn mặt không biểu cảm nói.
Cái miệng phấn nộn nhỏ nhắn của nàng động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-si-cua-ma-nu/732497/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.