Ánh mắt Tammy dần ảm đạm.
“Cảm ơn cậu đã cứu tôi, tôi đi trước.” Hi Lên đứng lên, vết thương trên người còn chưa ổn nhưng hắn gắng sức tỏ ra bình thường.
Tammy ngơ ngác nhìn bóng lưng hắn, vành mắt đỏ ửng.
Nhưng cậu không nói gì.
Hi Lạc đi rồi, Arisha quở trách: “Anh xem! Người ta căn bản cũng không thích anh!”
Tammy đột nhiên đứng dậy: “Ai nói hắn không thích anh?!”
Biểu cảm của Arisha như nhìn tên ngốc: “Anh không nghe người ta nói không có người để thích sao?”
“Anh là người sao anh là người sao?!” Tammy đỏ mắt to tiếng phản bác, “Anh là rồng có được không?!”
Chuột xám và Arisha cùng liếc mắt: Anh/Ngài cứ lừa mình dối người đi!!
“Hi Lạc! Cậu có nghe nói không? Ác long lại bắt công chúa nước Phổ rồi!!”
Động tác lau chùi bảo kiếm của Hi Lạc ngừng lại, hắn thản nhiên nói: “Có ai đi chưa?”
“Hình như chưa, giờ cậu định đi sao?”
“… Không đi.”
Arisha là em gái của Tammy, chắc hai ngày nữa là bình yên vô sự trở lại vương cung.
Ngày thứ ba.
“Hi Lạc! Có một kỵ sĩ đã đi, hắn vẫn chưa trở về!!”
“Hi Lạc! Lại có hai kỵ sĩ đi mà chưa trở về!”
“Trời ơi Hi Lạc! Có năm kỵ sĩ đi đều không trở về!!”
“Hi Lạc, bọn họ nói ác long đã giết tất cả kỵ sĩ… giống như… cách nó giết ba thị vệ nước Tây Lan…”
“Hi Lạc, tôi phải đi giết ác long cứu công chúa… cùng 11 kỵ sĩ khác… chúng tôi nhất định có thể thành công!!”
Hi Lạc cuối cùng ngẩng đầu, hắn lặng yên giây lát, chậm rãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-si-ac-long-lai-bat-cong-chua-roi/136771/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.