Tammy ngơ ngác, cậu không rõ tại sao Hi Lạc lại hỏi điều này, cậu vốn cho rằng… cậu vốn cho rằng Hi Lạc sẽ trách cứ mình.
Tammy thành thật gật đầu.
Hi Lạc lấy ra từ trong túi một con gà nướng vàng rực, đưa cho Tammy.
“Nằm lên đống rơm.” Hi Lạc nói.
Mặc dù không hiểu tại sao Hi Lạc muốn cậu làm vậy, nhưng Tammy vẫn rất nghe lời, chậm rãi di chuyển tới giường cỏ, trong tay cầm chặt con gà, nằm xuống.
Khóe mắt cậu nhìn thấy công chúa đang nằm dưới đất nơi cửa hang, bụi bẩn bám vào làn váy màu hồng, trong đầu Tammy bỗng nhiên xuất hiện một suy nghĩ rất hoang đường.
Dường như Hi Lạc cố tình bắt công chúa nằm đất, để mình nằm trên đống rơm duy nhất này.
“Đau thì cắn thịt.”
Hả? Cái gì? Tammy chớp chớp mắt nhìn về phía Hi Lạc.
Hi Lạc xoa đầu Tammy, giọng nói rất trong, rất êm tai.
“Nghe lời.” Hắn nói.
Tammy lại trừng mắt nhìn, lần này cậu cảm thấy vành tai hơi nóng.
Hi Lạc lấy ra một chai rượu vang nhỏ, đổ lên lỗ tai Tammy.
Lỗ tai bỗng nhiên đau xót, hai cánh Tammy bất giác rụt lại, sau đó lại hung hăng cắn chặt thịt gà trong miệng.
Lúc này cậu mới nhớ ra lỗ tai của mình bị cung tên sượt qua.
Mà Hi Lạc đang giúp cậu xử lý vết thương.
Thật tốt.
Hơi đau, nhưng động tác của Hi Lạc vừa nhẹ vừa chậm, Tammy cảm thấy tim đập cũng nhanh hơn, những nơi được ngón tay Hi Lạc chạm vào như có một dòng nước ấm chảy qua, đến tận trái tim, sau đó từ trái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-si-ac-long-lai-bat-cong-chua-roi/136764/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.