31.
Sáng sớm hôm sau, tôi bị triệu tới cung Phượng Nghi từ rất sớm.
“Hôm qua, Quý phi thị tẩm mà cả đêm bổn cung không ngủ được. Ngươi dùng thủ đoạn gì mà khiến nàng ta xinh đẹp như vậy? Sao ngươi không dùng cho bổn cung? Ngươi quên là ai đề bạt cho ngươi đến vị trí này sao?”
Hoàng hậu tức giận vuốt ngực liên tục.
Tôi lén nhìn Hoàng hậu, cảm thấy có gì đó không ổn nên mạnh dạn nhìn thẳng vào cô ấy.
"Ngươi đang nhìn cái gì?" Hoàng hậu trừng mắt hỏi.
“Hoàng hậu nương nương, có phải ngài thường xuyên cảm thấy tức ngực khó thở, lúc nóng giận thì càng không thở được, phải không?”
"Đúng."
"Nương nương có thường xuyên thở khò khè, ho liên tục không?"
"Có. Đây là bệnh cũ và thường nghiêm trọng vào mùa xuân, thu. Ta đã tìm nhiều thái y nhưng đều không có kết quả tốt, càng ngày càng nặng."
Bệnh hen suyễn khiến Hoàng hậu lúc nào cũng tức giận.
"Hoàng hậu nương nương, ngài đang mắc phải một căn bệnh n.a.n y, nhẹ thì kiệt sức mà c.h.ế.t, nặng thì c.h.ế.t bất đắc kỳ tử."
“Có cách nào cứu được bổn cung không?”
"Nô tỳ cần ba ngày. Ba ngày nữa nô tỳ sẽ có câu trả lời."
32.
Từ hôm đó, tôi đã nói dối rằng Hoàng hậu đang mắc bệnh n.a.n y và suốt ngày cô ấy chỉ sầu não, u uất.
Cho dù Quý phi có đến chào hỏi khoe khoang thì Hoàng hậu cũng không có tâm tư mà đối phó.
"Ta nên làm sao bây giờ?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-nu-vo-tri/2749257/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.