Không biết đầu dây bên kia nói gì, anh ta gật đầu ừ một tiếng: “Đứng ở cửa bắc Yến Đại chờ anh, anh dẫn em đi ăn gì đó. Nhớ mặc áo khoác, cơ thể đó của em, gió thổi cũng bay mất.”
Nghe qua ở giữa đều là mập mờ.
“Đây là lãng tử quay đầu hả?” Diêu Phong nhân lúc Lục Nhất Hoài cúp máy thì trêu chọc hai câu: “Đừng giấu, dẫn cô ấy đến cho các anh em xem qua.”
“Nghe giọng điệu này vẫn còn là sinh viên hả? Tuổi tác hơi nhỏ.”
Lục Nhất Hoài dùng ánh mắt cảnh cáo, nhưng Diêu Phong còn lâu mới sợ anh ta.
Giang Đình dường như cũng quên đi chuyện vừa rồi, như có như không liếc đến: “Mới biết yêu?”
“…” Mẹ kiếp, buồn nôn ai đây.
Lục Nhất Hoài: “Được, lần sau tôi sẽ dẫn đến.”
Anh ta còn nói thêm: “Chẳng qua cô ấy nhát gan, không cho phép hoảng sợ cô ấy.”
Nhìn xem, thật buồn nôn.
“Chẳng qua cô ấy nhát gan…” Diêu Phong nhại lại một câu, chỉ thấy Lục Nhất Hoài đứng lên vỗ bả vai Giang Đình: “Được rồi, người anh em, tôi đi đón nàng dâu của mình đây.”
Giang Đình gật đầu, làm cho mấy người đàn ông khác bất mãn.
“Cậu có còn là người nữa không vậy Lục Nhất Hoài, chỉ có Giang Đình là anh em của cậu đúng không? Chúng tôi là đồ trang trí hả?”
“Chúc hai người yêu cùng cô gái, sớm ngày cắt bào đoạn nghĩa.”
“Ngại quá, hai chúng tôi thích không cùng một loại hình.” Giang Đình còn chưa đáp lại, Lục Nhất Hoài đi đến bên cửa đột nhiên quay đầu, cà lơ cà phất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-nu-tra-xanh-thuong-vi-np/477625/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.