“Chuyện này à, đương nhiên có thể…”
“Tiêu Tiêu.” Một giọng nữ đột nhiên cắt ngang, Lâm Chi Nam nhìn về phía nữ sinh nói chuyện bên cạnh, thân hình cao gầy, vô cùng xinh đẹp.
Chỉ là trong mắt lộ ra bất thiện.
Lâm Chi Nam giống như có linh cảm xấu, quả nhiên nghe được cô ta nói.
“Chúng ta đừng nên dẫn người ngoài vào, nghe nói hai ngày trước có ký túc xá mất đồ đấy.”
Khương Nhiêu liếc qua Lâm Chi Nam: “Dẫn người không đứng đắn vào, đến lúc đó người gánh trách nhiệm là chúng ta đó.”
Không đứng đắn…
Mấy chữ này giống như một gáo nước lạnh dội vào đầu Lâm Chi Nam, ngày hè oi bức, cô giống như một con chuột chạy qua đường, nhoáng một cái đã bị xe nghiến nát bét.
Cô giống như trông thấy hai nữ sinh khác mang theo ánh mắt xin lỗi, mãi cho đến khi bọn họ rời đi, cô vẫn ngơ ngác ở trong mấy chữ kia.
Nhẹ nhàng để lại mấy chữ này, còn người đã đi xa, Lâm Chi Nam muốn nổi giận, hướng về phía cô ta mắng lại.
Ở ngực giống như có một tảng đá đè nặng, ép đến mức ánh mắt cô đau nhức.
Những thứ cô ta nói đều là sự thật.
Cô không đứng đắn, cho nên lúc tìm việc, không công ty nào muốn thuê cô, cho dù cô có cố gắng đến đâu thì ở trong mắt người khác cũng là người có ý đồ.
Cô muốn nghe giảng một tiếng cũng không vào được lớp học.
Trước ngọn núi hiện thực, cô gần như kiệt sức vượt qua một ngọn núi, rồi lại một ngọn núi, gần như không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-nu-tra-xanh-thuong-vi-np/477608/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.