Liên Thắng nghe không hiểu, nhưng giọng nói nhỏ nhẹ cùng với ánh mắt trong veo của cô khiến anh ta sửng sốt.
Hồi đầu nhất tiếu bách mị sinh
Lục cung phấn đại vô nhan sắc
[Đây là một đoạn trong Trường Hận Ca của Bạch Cư Dị
Một cười trăm vẻ thiên nhiên
Sáu cung nhan sắc thua hờn phấn son.]
Trí nhớ vĩnh viễn dừng ở ba năm trước, không có sau này dây dưa nhục nhã, không có vẻ mặt xem thường bệ nghễ của cô.
Cũng không có sau khi anh ta trở lại huyện thành từ trên cao nhìn xuống.
Anh ta vẫn là một Liên Thắng tiểu lưu manh, là một kẻ chém giết vô số, ngẩng đầu trong đêm tối tìm ánh sáo, tìm cô để an ủi.
Động tác trên tay của người đàn ông không ngừng, giọng nói khàn khàn lại mang theo mấy phần dịu dàng: “Chi Nam, sau này ngoan ngoãn đi theo tôi?”
Anh ta nói: “Tôi sẽ không bạc đãi em.”
Một năm này chẳng qua là muốn cho cô một bài học, Liên Thắng không muốn so đo trước kia.
Lâm Chi Nam giống như trầm mê trong nụ hôn đó, môi từ hầu kết của anh ta đi xuống bên môi, giọng nói rất trầm thấp: “Được, sau này tôi đi theo anh.”
Đạt được câu trả lời hài lòng, vẻ mặt Liên Thắng hoàn toàn thả lỏng, mỗi một tế bào đều bị dục vọng chiếm lấy, vô cùng dữ dội.
Anh ta như si như say, chưa từng phát hiện, bàn tay nhỏ giữ chặt đầu anh ta, giống như tiếp nhận cực hình, theo yêu kiều căng lỏng lập đi lập lại.
Hai tay biến thành một tay, một tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-nu-tra-xanh-thuong-vi-np/477592/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.