Lịch sửxem mắt của Đặng Linh Linh quả đúng là một vở hài kịch. Quả nhiên là đúng vớikiểu suy đoán của dì Vương, từ năm Đặng Linh Linh hai mươi lăm tuổi, cũng đãđược nghe đủ kiểu khuyên bảo như là đừng yêu cầu cao quá, còn cô khi không chịuđựng nổi áp lực, khi bắt đầu xem mắt, cô bắt đầu được giới thiệu cho đủ cáckiểu người.
ĐặngLinh Linh thuộc tuýp người thích tự lực cánh sinh, điều kiện cá nhân mặc dùtương đối khá nhưng điều kiện gia đình cũng chỉ thuộc loại trung bình. Ba mẹđều là những người công nhân bình thường, bị thất nghiệp rồi mở một tiệm tạphóa nhỏ, mẹ cô năm ngoái mới bắt đầu được nhận lương hưu, còn ba cô phải mấynăm nữa mới được nhận tiền nghỉ hưu.
Tiềncủa hai người cộng lại với nhau được khoảng bốn ngàn, ở thành phố này của chúngtôi, có thể nói là đã đủ cho cuộc sống của hai người già, nhưng mà giàu thìcũng không phải là giàu. Những người mà họ quen biết, đương nhiên cũng là nhữngngười có điều kiện tương đương với họ.
Ba mẹĐặng Linh Linh thuộc tuýp người già cổ điển, những điều họ nghĩ cũng chỉ là cómột cuộc sống yên ổn là được, cho nên bất kể điều kiện của đằng trai như thếnào, đều muốn giới thiệu cho con gái nhà mình. Mà dưới sự tẩy não liên tục củaba mẹ, Đặng Linh Linh cũng bắt đầu nghiêng về phía suy nghĩ chấp nhận số phận.
“Mỗitháng con kiếm được nhiều như thế, nhưng đâu có được yêu cầu người ta cũng phảikiếm được như thế, cũng đều là hai ba ngàn, bốn ngàn đã được xem là lương caorồi đấy.”
“Conchỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-nguyen-xem-mat/78516/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.