Nếu là một người khác có lẽ sẽ mất rất nhiều thời gian để hiểu ý nghĩa câu này, có điều Lê Thành lại không nằm trong số đó.
“Nó?”
Ý nghĩ chạy dọc trong đầu Lê Thành, không mất quá nhiều thời gian, hắn vội vã cởi áo ngoài, quấn qua vai và hai chân Trần Phong, sau đó buộc chặt vào người mình. Nhìn qua tình trạng hai người lúc này thật buồn cười, Trần Phong giống như em bé bị địu đằng sau lưng Lê Thành, còn Lê Thành thì đang nghiến răng nghiến lợi cõng đối phương.
Âm thanh người kêu gào truyền xuống từ tầng thứ ba càng lúc càng gần, tựa như chỉ giây lát nữa thôi sẽ ập xuống đây. Lê Thành bắt lấy mấy cây lao tự chế gài vào bên người, sau đó hít vào một hơi thật sâu.
_Đi đâu?
Lê Thành vô thức hỏi. Chạy trốn? Chạy được đi đâu?
_Xác… nhanh…!
Trán Trần Phong nổi gân xanh, cánh tay trái của hắn càng lúc càng đau đớn. Chỉ cần thấy hắn thậm chí đến nói cũng không tròn vẹn được câu chữ là đủ tưởng tượng ra.
Lời Trần Phong vừa dứt, từ trên cầu thang tầng ba bỗng dưng phát ra âm thanh như có thứ gì đó đang lăn xuống.
“Bộp… bộp…”
“Bộp... bộp…”
“Bộp… bộp…”
Tiếng động kì lạ vang lên đều đều, kích thích tính hiếu kì cùa người nghe, đặc biệt là ở thời điểm này. Lê Thành mới bước được vài bước cũng không nhịn được ngoái đầu lại một chút để xem cho rõ là thứ gì. Không nhìn đến thì thôi, vừa nhìn đã làm khuôn mặt hắn tái mét, vội vã bước nhanh hơn chút nữa.
Thứ tạo nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-nguyen-mau/75180/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.