Editor: Waveliterature Vietnam
Nghe thấy giọng nói này, phía sau lưng của Đường Lăng bắt đầu nóng lên, và rồi cả người anh ướt đẫm mồ hôi.
Trên thực tế, từ khi bắt đầu bước vào ngôi nhà lụp xụp này, Đường Lăng đã biết rằng chắc chắn có một thứ gì khác ở trong nhà.
Nhưng anh cũng tuyệt đối không tin vào thứ được nói ra từ miệng Lạc Ly đó là "ma", ngược lại trong trong lòng anh luôn luôn có một cảm giác rằng thứ có thể phá giải trận pháp thứ hai, ẩn trong ngôi nhà này còn một cái gì đó sẽ không nhất thiết phải xuất hiện?
"Đường Lăng." Lạc Tân giữ chặt bàn tay đã ướt đẫm mồ hôi của Đường Lăng.
Hiện tại Lạc Ly đã không chọn cách trốn sau Lạc Tân nữa mà thay vào đó là đi theo Đường Lăng.
"Anh ơi." Lạc Tân cắn môi dưới, và tiếng cười không ngớt khiến cô vô cùng hoảng hốt, nhưng ngay sau đó cô đứng dậy đi theo Đường Lăng và Lạc Ly.
Dù thế nào, ba người vẫn phải ở bên nhau, dù sao Đường Lăng cũng đã dấn thân vào con đường này, cô cũng không thể bỏ rơi Đường Lăng và anh trai mình được.
Phần còn lại chỉ là sự lựa chọn của Đường Lăng.
Hít một hơi thật sâu, Đường Lăng không hề suy nghĩ nhiều, mặc dù tiếng cười kia cỏ vẻ kinh dị đáng sợ, làm cho người ta hoảng loạn nhưng không thể lúc nào nó cũng dừng lại ở đây, phải không?
Đường Lăng tin vào phỏng đoán của chính mình, càng tin vào phán đoán trực quan của Lạc Ly.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-nguyen-anh-trang-mo/2786526/chuong-259.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.