"Hô" "Hô" "Hô".
Vào thời điểm điểm đen này bùng nổ, Đường Lăng bắt đầu hô hấp khó khăn.
Âm thanh lôi kéo giống như ống thổi truyền ra từ cổ họng, muốn dùng lực đè ép, mới có thể giữ nhịp thở của phổi.
Mũi đầy mùi mặn tanh.
Trong miệng, răng cũng đầy vị mặn tanh.
Tuy nhiên, Đường Lăng không thể quan tâm đến điều này, hắn ta chỉ trợn mắt điên cuồng và muốn nhớ kỹ khoảnh khắc rực rỡ này.
Vô số ánh sáng, mất trật tự xẹt qua hư vô.
Rồi một đám mây lớn, bóng tối giữa những đám mây bắt đầu hấp thụ ánh sáng.
Sức mạnh không thể giải thích xuất hiện.
Vật chất không thể giải thích xuất hiện và phiêu đãng.
Chúng quay tròn, tụ hợp, có nhiều thứ đang hình thành, tụ tập lại...
Đây là khởi đầu của một sự hoành tráng, đây là một sân khấu lớn bắt đầu mở màn, dường như có một giọng nói bên tai của Đường Lăng, thanh âm thong thả bắt đầu giảng thuật.
Trái tim Đường Lăng đầy kích động, cũng đầy tràn nghi hoặc. Liệu có phải bản đồ tư duy bước vào một khoảng lặng vi diệu?
Vì sao? Vì sao hắn ta chỉ cảm thấy rằng mọi tế bào đang sôi trào?!
Nhưng khoảnh khắc tiếp theo, khi cảnh này mới bắt đầu, sự tráng lệ này lại biến mất đột ngột.
Thị giác của Đường Lăng, bắt đầu thay kịch liệt, anh mắt hắn lướt qua da thịt và xuyên thấu vào máu thịt, máu huyết róc rách dao động, vui sướng bao quanh một cột sống cao vô tận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-nguyen-anh-trang-mo/2786145/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.