"Két..", cổng của chiếc lồng được mở ra một cách lười biếng bởi những người lính đứng ngoài cửa.
Miệng của con sói răng sắt đuôi bạc đã nhắm ngay cổ của con số 12. Những chiếc răng sắc nhọn chỉ chạm vào da cổ là máu đã rỉ ra.
Tại thời điểm này, nó chỉ không phẩy mấy giây, một cú táp của con sói răng sắt, số 12 liền không còn khả năng sinh tồn.
"Chỉ là trận đầu, sẽ chết người sao?" sau lưng Đường Lăng Lâm cũng toát mồ hôi, khi đối mặt với mạng sống, hắn không thể hoàn toàn thờ ơ.
Một ánh sáng màu tím dường như lóe lên trong lồng.
Khoảnh khắc tiếp theo, những gì mọi người nghe thấy không phải là tiếng hét cuối cùng của số 12, mà là tiếng hét của con sói đuôi bạc.
Đến khi Đường Lăng có thể nhìn rõ, hình ảnh trong mắt đã là một người lính Tử Nguyệt đang đứng trong lồng.
Anh ta liếc nhìn con sói răng sắt đuôi bạc bằng đã tắt thở và sau đó dung một tay ném con sói ra như thể hắn ta vứt rác.
Chỉ là tiện tay quăng ra, xác sói lúc rơi xuống đất biến thành một bãi bùn nhão, nước xuất thủ trên mặt đất.
"Đây là... loại tốc độ cùng sức mạnh gì vậy?" Hơi thở của Đường Lăng gần như ngừng lại. Hắn luôn nghe người khác kể về cách chiến binh Tử Nguyệt xuất thủ. Lần đầu tiên nhìn thấy người lính Tử Nguyệt xuất thủ, làm cho hắn sốc tột độ.
Hắn không thể quên được ánh sáng của thanh đao lạnh lẽo đêm đó và hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-nguyen-anh-trang-mo/2786099/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.