“Phục hồi chức năng?” Tô Minh Nguyệt hỏi vào điện thoại, “Quay cái này… cũng có thể chữa bệnh nữa?”
Tạ Hiểu Đông: "Đúng vậy, bác sĩ nói rằng em có thể quay. Em có thể kiểm soát ánh sáng và cường độ khi quay. Ông ấy nói cái thuật ngữ gì về việc tránh phân ly mà anh không hiểu. Dù sao thì em cũng không có bất kỳ công việc nào cho đến tuần sau. Cứ coi như là giao bài tập cho em đi, mỗi ngày một cái, gửi cho anh kiểm tra! "
Tô Minh Nguyệt tay bên hông khẽ run, trong một buổi chiều, liệu có thể tìm phương pháp chữa trị? Cô thật sự không dám tin.
"Anh Đông, em quay bằng điện thoại được không?"
Tạ Hiểu Đông: "Điện thoại... à không, trang thiết bị để anh giải quyết, em trước tiên nghĩ xem nên quay cái gì."
Sau khi cúp điện thoại, Tô Minh Nguyệt lập tức bật máy tính và tìm kiếm VLOG mà cô đã quay ngày trước.
Cô nhớ lại trong lớp biên tập và đạo diễn năm hai, giáo viên yêu cầu mọi người tạo một video thể hiện cảm xúc, nội dung mục tiêu được tùy chọn.
Cô luôn rất tích cực làm bài tập về nhà. Cô cùng một vài bạn học giỏi tạo một nhóm 4 người. Họ cùng nhau thảo luận trong vài ngày. Từ công đoạn lên kế hoạch cho đến hoàn thiện video, không đến 3 tuần, bọn họ đã làm xong bài tập nhóm.
Cô đã nhìn thấy tệp tài liệu cần tìm, nó lặng lẽ nằm trong ổ đĩa có tên của cô.
Cô do dự cầm chuột, trước khi Tạ Hiểu Đông nhắc đến VLOG, cô đã quên mất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-nghi-dai-cua-anh-hau/907138/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.