Đạo diễn Vương sau khi nói xong liền quay camera sang hướng khác, chỉ thấy ánh mặt trời nhảy nhót mặt biển xa xăm.
Ngoài xa kia, biển lặng được nhuộm bởi ánh vàng, và từng lớp sóng tràn đầy năng lượng liên tục vỗ vào bờ.
Khi bầu trời dần sáng hơn, đạo diễn Vương tiếp tục cất giọng: “Nguyệt Nguyệt, nhìn này, bình minh ở đây đẹp làm sao. Khi nào có thời gian, bảo Tiểu Đông đưa con đến đây chơi nhé.”
Sau khi xem đoạn video, Tô Minh Nguyệt cũng vẫy tay với màn hình, khi quay người trả lại điện thoại cho Tạ Tiêu Đông, nước mắt không kìm được mà trào ra.
Cô vội vàng lau nước mắt, "Aiya ... Video này được quay khi nào, em đã rất lâu rồi chưa được gặp đạo diễn Vương ... Em có thể gọi điện cho ông ấy không?” Cô ấy có rất nhiều điều muốn nói với đạo diễn Vương.
Tạ Tiêu Đông lấy vài tờ giấy ăn đưa cho cô, nói: "Không phải đã nói đừng có khóc rồi mà. Chuyện này là hôm qua anh đã nói với ông ấy. Người ta còn đang đi nghỉ dưỡng dài ngày ở nước ngoài, nên giờ giấc sẽ có chênh lệch nha.”
Tô Minh Nguyệt dường như đang muốn trút bỏ tất cả lo lắng và hoảng sợ trong khoảng thời gian gần đây, cô không thể ngừng khóc, vừa sụt sịt vừa nói: "Uuuuu ... thế anh ... sáng nay ... sao anh không phát đoạn video này?"
Tạ Hiểu Đông suy nghĩ một chút rồi nói: "Anh vốn định chiếu nó trên màn ảnh lớn để tạo sự bất ngờ cho em và các phóng viên. Nhưng mà..."
Hiệu quả của buổi họp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-nghi-dai-cua-anh-hau/907116/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.