“Ngày mai chính là Rằm tháng bảy rồi.” Bích Đào với vài cung nữ ngồi quanh bàn, đang gấp đèn thả trên sông cho Rằm tháng bảy, siêu độ cho tàu thuyền bị đắm. Nàng cầm một tấm giấy hình chữ nhật, học người khác gấp đôi lại, lại gấp làm bốn góc thì động tác trên tay chậm lại, nghiêng đầu vui đùa với Vân Lũ: “Người trong cung sợ là không biết sợ hãi đến thế nào đâu.” 
Vân Lũ lưu loát gấp một chiếc thuyền nhỏ kiểu hoa sen, nghe vậy cười theo: “Các nàng thế nào, không liên quan đến chủ tử. Chủ tử đều có thần phật phù hộ, đảm bảo quỷ quái không dám tới gần.” 
“Cũng phải nói cho rõ ràng. Chỉ là trong lòng có vấn đề thì dễ dàng sinh quỷ thôi.” Bích Đào tụt hẳn cảm xúc, nhớ tới những chuyện đã qua. Nếu như thế giới này thật sự có ma quỷ, chỉ sợ sau khi nàng hóa thành lệ quỷ không buông tha đầu tiên chính là bản thân mình. Chỉ là trong cung chém giết, cho tới bây giờ không chứa được sự lương thiện. 
Nàng không lo không sợ, thì tự nhiên sẽ không sinh ra tâm ma. Không nói gì khác, mọi người chỉ là tự mình dọa mình mà thôi. 
“Chủ tử cho tới bây giờ không phải là người thích nghĩ ngợi lung tung.” Vân Lũ cười, bắt được Phụng Tử mang trà tới: “Phụng Tử tỷ, hôm nay là ngày mấy? Chúng ta nên nhớ thật kỹ, ghi chú lại ngày này, sau này kiếm lại cũng thuận lợi. Tỷ có từng thấy qua chủ tử đa sầu đa cảm vậy chưa?” 
“Ngươi là tiểu ni tử (cô gái nhỏ) tinh ranh!” 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-nang-tranh-thu-tinh-cam/1606464/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.