Tới ngày sáu tháng năm, Tiết Bích Đào đã sớm đem chuyện này quăng sau đầu. Nàng cũng không phải không thử tra qua, nhưng quả thật không có manh mối. Hiện tại mình còn đang ở cữ, đại khái cũng không ảnh hưởng tới, vậy cần gì phí sức lao động.
Vì thế, nàng như cũ ăn ăn ngủ ngủ, trừ bỏ suy nghĩ tặng quà gì cho hoàng đế hết mấy ngày, thì thời gian trôi qua thực thanh nhàn.
Tối hôm đó, tuy rằng hoàng đế cho người tặng một bàn tiệc đầy đồ ăn, nhưng Tiết Bích Đào một mình một người cũng không muốn ăn gì, chỉ ăn một ít mứt táo rồi thôi. Còn lại đều đem thưởng cho đám người Vân Lũ. Nàng từ trước tới nay đói mới ăn, ăn no ăn ngọt. Mặc cho ai nói gì cũng không sửa được.
Tiết Bích Đào xoa mắt, lắc đầu chui vào ổ chăn. Đầu nhỏ trốn trong chăn, tóc đen xõa trên gối, che mất khuôn mặt như hoa sen.
Thọ vương đúng hẹn xuất hiện trước mặt nàng, tinh thần mười phần, bộ dạng chuẩn bị xuất phát. Đến lúc tới nơi mới phát hiện bộ dạng đờ đẫn, tóc tai bù xù của nàng. Hắn trong lòng chửi mắng. Đây là lần thứ ba bị nàng chơi xấu.
“Mèo con.” Hắn thuận miệng đặt biệt danh cho nàng, tiến tới gõ gõ:” Kịch vui diễn rồi kìa.”
Nàng trở mình một cái, đưa lưng về phía ngoài giường. Thọ vương kêu vài lần không được, không kiên nhẫn xách cổ nàng ra. Trong lúc động vật nhỏ kia theo bản năng muốn phản kháng thì bị hắn trấn áp. Nhưng thật ra, do da nàng quá trơn bóng, mém nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-nang-tranh-thu-tinh-cam/1606453/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.