Tiết Bích Đào vẫn chú ý, nhưng thẳng đến lúc cung nữ múc cháo vào bát, thân thể cũng không có dị trạng gì.
Nàng lấy muỗng khuấy cháo, bên trong mơ hồ có thể thấy được gạo tẻ, bạch quả, hạch đào nhân, hạt dẻ, ngửi ngửi, còn ngửi thấy mùi táo nghiền ngâm nước nóng.
Cháo vừa mềm vừa đặc, phối hợp màu sắc hài hòa, làm cho người ta thèm thuồng.
Nàng nhìn hướng mọi người. Tỷ tỷ đã bỏ cháo vào miệng, còn lại mọi người hoặc nếm hoặc múc, trên mặt đều không có dị sắc.
Tuy vậy, nhưng trong cung thâm sâu khó lường, nàng vẫn không dám ăn.
Trong lúc vô tình đem tầm mắt đưa lên hoa mai Ngạo sương phía trên, mỏng mỏng đơn độc kéo dài trên thân cây, vài điểm hồng tô điểm, mà tầng tuyết hôm qua cũng tan đi mất, chỉ còn lại những giọt sương trong suốt theo cánh hoa nhỏ bé rơi xuống.
Nàng nhìn đến nhập thần.
“Tiết gia tỷ tỷ, tỷ như thế nào không ăn cháo?” giọng nói thanh thúy của Bùi Duẫn Nhân vang lên, đem suy nghĩ nàng quay trở về.
Nàng thu tầm mắt, quay đầu cười:” Hoàng hậu nương nương thiết yến mời chúng ta ăn cháo thưởng mai, mọi người đều đã ăn cháo, ta liền đành phải nhận phần thưởng mai.”
Mọi người còn chưa ra tiếng, Hiền phi trước đã đáp lời:” Ý nói chúng ta đều là tục nhân, còn muội là người văn nhã sao?” Môi đều đặn cười, ý nhị mười phần.
Lời này người khác nói là khiêu khích, từ miệng nàng nói ra, nghe vào tai giống như chỉ là đùa vui, không nửa phần thâm ý.
Phó ngự nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-nang-tranh-thu-tinh-cam/1606422/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.