“Có biết mẹ mày làm nghề gì không?” Một người đàn ông cười dữ tợn, “Ả là gái điếm, việc duy nhất ả làm chính là nằm lên giường cho người khác hiếp!”
“Ông nói bậy! Mẹ tôi không phải loại đàn bà đó!” Một đứa bé trai nắm chặt tay, trợn mắt nhìn người đàn ông kia.
“Không tin?” Người đàn ông cười khẽ, “Vậy mày đi vào phòng mày mà nhìn cho kĩ, xem mẹ mày rốt cuộc làm cái trò gì trong đó!”
Đứa bé trai bán tín bán nghi đi tới cửa phòng, trong phòng truyền đến những âm thanh đứt quãng mà chính mình cũng không hiểu đó là gì. Nó đưa tay lên nắm cửa trong vô thức, trong lòng có chút sợ hãi. Phía sau cánh cửa này, rốt cuộc có điều gì đang đợi mình.
“Mở cửa đi!” Âm thanh của người đàn ông vọng xuống đỉnh đầu, “Không dám hả? Để tao giúp mày!”
Cánh cửa chợt mở toang, nó mở to mắt chứng kiến cảnh tượng trước mặt, trong tích tắc liền quay đầu chạy. Nó chạy, chạy mãi, không biết chạy bao lâu, chạy đến khi đôi chân đã mềm nhũn, liền quỳ sụp xuống đất.
Nó khẽ nhắm mắt lại, không muốn nhớ đến hình ảnh vừa rồi, thế nhưng… hình ảnh đó lại khắc sâu vào tâm trí, muốn xoá cũng không được. “Gớm ghiếc! Thật ghê tởm!” Nó cứ nghĩ như vậy, dạ dày sôi lên, nó nôn thốc nôn tháo trên mặt đất.
Đó không phải là mẹ mình… Đó không phải…
Cố Tích Triều bừng tỉnh khỏi cơn mơ, cảm thấy dạ dày co rút dữ dội, vội vàng xoay người về bên giường, nôn thốc nôn tháo. Việc này khiến Thích Thiếu Thương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-luyen-van-tieu/78887/quyen-1-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.