Có người đã từng nói một câu như thế này: Cuộc sống cần phải có kích tình, cãi nhau cũng cần có kích tình, làm tình thì càng cần đến kích tình hơn.
Hai câu nói đầu, Thích Thiếu Thương vô cùng thấm thía ý nghĩa của nó, bọn họ hiện giờ quả nhiên là ba, năm, bảy một trận lớn, còn những trận cãi vã nho nhỏ thì mỗi ngày đều có. Cái gì được gọi là đa nghi quá mẫn cảm anh thật đã lĩnh giáo được rồi. Nếu không phải đã mua phòng ở và dọn ra khỏi kí túc xá, phỏng chừng bây giờ toàn bộ đơn vị đều biết rõ quan hệ của cả hai.
Nhưng cái quan trọng nhất chính là cái câu về tình cảm mãnh liệt ấy Thích Thiếu Thương lại càng ngày càng không cảm nhận được một chút nào. Nói ví dụ như đêm qua, cho dù anh lăn đi lăn lại bao nhiêu lần, Cố Tích Triều ngay đến một tiếng kêu cũng không có, cũng không biết làm sao để phối hợp với anh, chỉ nằm ngay đơ ở đó, cả người so với con cá chết không khác biệt gì. Thích Thiếu Thương thật sự hoài nghi cậu có ngủ thật hay không.
Như vậy thì tốt ở chỗ nào? Anh cho rằng chính là vì tình cảm mãnh liệt giống như vây từ từ trở nên nhạt đi, vì vậy mới có thể xuất hiện những trận cãi vã lảm nhảm, vụn vặt, nếu vẫn giữ nguyên tình trạng như vậy, nói không chừng sau này sẽ đến mức đường ai nấy đi.
Không được, không thể để chuyện như vậy có khả năng xảy ra!
Thích Thiếu Thương một mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-luyen-van-tieu/2207937/quyen-2-chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.