🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Cuốc bộ leo núi suốt một ngày một đêm, ba người đều cực kỳ mệt mỏi, được về phòng khách là liền ngủ một mạch không biết gì tới tận chiều tối mới lũ lượt dậy, tụ tập ở sân sau.

Quản gia Hắc phủ sai người đưa thức ăn tới, sau khi ăn uống no nê, họ mới ngồi lại nghiên cứu chuyện của U Thôn.

Một giấc ngủ say xua tan mệt mỏi, đầu óc cũng tỉnh táo hơn, Ký Linh càng cảm thấy chuyện này thật kỳ lạ: “Nếu là Sùng Ngục làm thì cướp màn đêm của U Thôn có lợi gì cho nó chứ?”

Phùng Bất Cơ nói: “Tôi thì lại băn khoăn là bất kể có phải là Sùng Ngục làm hay không, một con yêu có thể nuốt chửng màn đêm của một vùng thì chắc chắn rất khó hạ.”

Đàm Vân Sơn lo lắng nói: “Vấn đề là giờ chúng ta phải đi đâu tìm. Con yêu đó chẳng làm gì chỉ làm cho trời cứ sáng mãi, chúng ta đâu thể lên trời mà điều tra.”

Ký Linh cúi đầu ngẫm nghĩ một hồi rồi bỗng hỏi: “Phùng Bất Cơ, huynh có ngửi thấy yêu khí không?”

Phùng Bất Cơ giật mình lắc đầu: “Nếu có thì vừa tới U Thôn đã ngửi được rồi. Chúng ta vào thôn đã bao nhiêu lâu, tôi thực sự chẳng ngửi thấy chút gì.”

Ký Linh nhíu mày: “Ban nãy ở trong phòng tôi cũng đã châm hương Phù Đồ, quả thực là không có chút yêu khí nào.”

Đàm Vân Sơn vỗ trán: “Con Sùng Ngục này không phải cũng nuốt vật tiên gì giống Ứng Xà chứ.”

“Làm gì có nhiều vật tiên đến thế mà lại còn vừa khéo đều bị

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-linh/1799048/chuong-22.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Ký Linh
Chương 22
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.