“Chậc chậc chậc chậc,” Bác sĩ nói, “Huynh đệ không có chuyện trở thù sau một đêm, có gì từ từ nói, em trai của cậu dạ dày vốn không tốt, cậu còn đánh cho chết?”
“Tôi không phải em của hắn…… Tôi là anh……” Bởi vì kẹt xe mà bị nhốt trong taxi nửa chết nửa sống nửa giờ, đến bệnh viện thì đã đau quá mức, Giản Minh rốt cuộc chỉ có khí lực nói lắp bắp.
“Lớn hơn có một tuổi, anh cái gì anh.” Hạ Tiểu Sơn rất bất mãn.
“Cậu nhỏ hơn cậu này?” Thầy thuốc nghe vậy quay đầu nhìn thật kỹ Hạ Tiểu Sơn, Hạ Tiểu Sơn trường kỳ thức đêm dung nhan tiều tụy, thêm bốn năm ngày không cạo râu, cả người lôi thôi, “Nhìn quá hao mòn rồi, tiểu đồng chí.”
“A……” Giản Minh run lên bắt đầu cười, cười hai phát liền trắng mặt, nhéo cánh tay Hạ Tiểu Sơn bên cạnh một trận – cơn đau lại tới nữa.
“Đau đau đau đau đau đau đau!” Hạ Tiểu Sơn vội vàng giúp anh kêu.
“Còn chưa cho cậu ta thuốc, cậu ta còn chưa kêu cậu kêu cái gì.”
“Tay tay tay tay tay tay ……”
Hạ Tiểu Sơn nhe răng trợn mắt một trận, một lúc sau mới có thể gỡ ngón tay của Giản Minh ra, liền thấy tay mình thâm thành vết tím lè như bị kềm nhổ đinh cấu vào, sưng vù lên. Giản Minh thu tay về, cấu lên mặt bàn nổi cả gân xanh, người trên ghế bất động, mặt tái nhợt như muốn hôn mê.
“Bác sĩ cậu ta không không không không không có việc gì đi?” Hạ Tiểu Sơn tất nhiên là bị dọa.
“Dạ dày đau đều như vậy, lần trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-ky-phuc-ky-ky/199190/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.