Mười giờ đêm, ban công Giản gia, hai cái ghế nhựa, hai lon bia rỗng.
Giản Minh cùng Hạ Tiểu Sơn chổng mông dựa vào ban công, nhìn dòng xe cộ phía dưới lui tới, đèn đêm lấp lóe.
Gió đêm hơi lạnh, ánh trăng động lòng, trong bụng tuy rằng chỉ có chút cồn, nhưng hai người vẫn cảm giác được men say.
“Về sau sợ là không có cơ hội gì để gặp.” Giản Minh nói.
Hạ Tiểu Sơn ừm một tiếng, tầm mắt bất giác chuyển về phía anh, theo bản năng muốn nhìn anh kỹ một chút.
“Chuyện công việc của cậu, mấy ngày hôm trước tôi đã quá lời, xin lỗi. Nhưng cậu thật không có tính toán gì?”
Hạ hũ nút do dự một lát, rốt cuộc mở miệng,“…… Tôi định đi học tiếp.”
“Ừ,” Giản Minh búng tàn thuốc, “Có kế hoạch là tốt rồi, người tốt như cậu, đừng tự hủy hoại mình.”
Hạ Tiểu Sơn gãi gãi đầu, “Tôi có chỗ nào tốt, vốn cũng chỉ là phế nhân.”
“Lúc đó vì sao lại bỏ việc?” Giản Minh còn nhớ rõ Hạ Tiểu Sơn lúc chuyển đến vẫn có đi làm, mỗi ngày bận rộn như chó điên, so với Giản Minh còn liều mạng hơn mấy lần, nhớ mang máng hình như là bỏ việc vào cuối năm, sau đó bắt đầu sống điên điên đảo đảo.
Hạ Tiểu Sơn chợt bất động. Lời này Giản Minh đã từng thuận miệng quan tâm qua, khi hắn vừa bỏ việc, với danh nghĩa làm bạn cùng phòng,. Hắn lúc ấy cũng không trả lời.
“…… Tôi đánh sếp.”
Giản Minh kinh sợ, “Đánh sếp á? Cậu thực gan dạ a, Hạ lông chân. Hắn đã làm gì cậu? Bội tình bạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-ky-phuc-ky-ky/1333516/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.