Nhất thời, Khương Dao không biết nên nói gì. Từ hôm đó, hắn vẫn không hề từ bỏ ý định theo đuổi cô, vẫn tiếp cận mặc dù cô đã cố tình giữ khoảng cách của cả hai ở mức bạn bè.
Triệu Minh thấy cô chưa trả lời tin nhằn, nghĩ rằng cô đang bận nên cắt ngang cuộc trò chuyện.
(Khương Dao, mình có việc bận, khi khác nói chuyện tiếp nhé!]
Triệu Minh buông điện thoại ra, nằm nhắm mắt một lúc rồi bật dậy lấy vài cuốn sách kinh doanh mà ba mình đưa cho đọc, giúp tạm quên đi cảm giác trống trải lúc này. Một lúc sau thì có tin nhắn của Khương Dao đến:
(Ừm, buổi tối vui vẻ nhé!)
Hắn xem rồi không trả lời lại, tiếp tục việc tự học của mình.
Như thường lệ, Khương Dao mở sách mà Triệu Minh đưa cho bỗng thấy lạ, cuốn này sao mới đến vậy? Nhìn vào chẳng có dấu hiệu gì đã là sách đã dùng qua, không biết đây có phải là sách hắn vừa mua không nữa.
Tiếng bút sột soạt trên bàn nổi bật trong không gian yên tĩnh, đến khi nhìn lại thì đã đến giờ ngủ, chắc có lẽ hôm nay ăn sáng khá trễ nên cô không có cảm giác đói, Khương Dao cố làm một chút nữa cho hết bài. Bỗng cây bút bị ai đó giật mạnh ném đi, theo đó cuốn sách cũng bị ném văng qua một bên góc phòng.
Cô bất ngờ không hiểu chuyện gì đang xảy ra, gương mặt hắn tức giận nhìn cô. Bây giờ nhìn hắn, Khương Dao cảm thấy bắt đầu mệt mỏi rồi, ấn tượng tốt dành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-khe-uoc-voi-ac-quy/3644175/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.