Câu nói của Vô Ưu nhẹ như một làn gió thổi thẳng vào tâm trí, Khương Dao suy nghĩ hắn đi có báo với cô ta, lúc mà hắn hỏi cô có muốn đi đâu nữa không chính là muốn nhanh trở về, chuyện đi cùng cô chỉ là lỡ hứa nên phải làm thôi.
"Chào cô Ưu." - Khương Dao vẫn lễ phép như mọi khi.
"Ừm."
Không để tâm đến Khương Dao, cô ta cười nhẹ đi xuống dưới, trên người mặc bộ đồ ở nhà rất thoải mái ngồi cạnh
Quý Tửu Lạc. Vô Ưu nhanh tay mở các túi bóng còn lại ra, quay sang vỗ vào vai Quý Tửu Lạc một cái rồi mắng nhẹ:
"Quý Tửu Lạc, có ai như ngươi không, mùng 1 mới mua đồ trang trí Tết. Nào, đưa cho ta, để ta làm cho. Khương Dao, em làm cùng cô nhé!"
“Dạ”
Vô Ưu bày vẽ cả phòng khách theo ý của mình, Khương Dao và Quý Tửu Lạc chỉ phụ giúp cô ta một vài việc vặt.
Khương Dao nghĩ rằng nếu từ nãy đến giờ, không có sự xuất hiện của cô chắc bọn họ sẽ vui vẻ hơn nhiều.
Vì có nhiều người làm nên đến 9 giờ tối mọi việc trang trí phòng khách đã xong, căn phòng bừng sáng tràn ngập sắc xuân. Chợt nhớ ra rằng mọi người chưa ăn tối, Vô Ưu thốt lên:
"Quên mất, đồ ăn nguội hết rồi, hồi nãy ta có nấu rồi. Ngươi và Khương Dao đợi một chút nhé! Tí sẽ có đồ ăn ngay." Vô Ưu vào phòng bếp, mặc chiếc tạp dề vào và hâm lại các món ăn mình đã nấu. Khương Dao quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-khe-uoc-voi-ac-quy/3644174/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.