- Con người, không vào nhà sao?
Nghe cái giọng kênh kiệu và cách xưng hô đó, Khương Dao biết ngay hắn ta chính là Tửu Lạc . Hôm nay hắn khác xa với mọi ngày, nhất thời Khương Dao thấy không quen mắt, cứ đứng trơ mắt nhìn hắn.
- CON NGƯỜ!!!
Tiếng quát từ người đối diện khiến cô giật mình, nhanh chân bước vào trong nhưng con mắt vẫn còn dán trên người hắn. Hắn khoanh tay nhìn cô như bậc cha mẹ trách tội trẻ con. Khương Dao rụt rè.
- Cám ơn chú!
Hắn không nói gì mà dẫn cô lên tầng lầu và nói:
- Nguyên tầng này, trừ cái phòng ngủ đằng kia, thì tất cả là của cô, muốn ở phòng nào thì ở, muốn lăn lộn nằm dài ở đâu cứ việc, còn tầng ở dưới là của ta. Phòng bếp cô muốn dùng thì dùng, ta không cần phòng đó.
Nói qua một lượt, Khương Dao cảm thấy mình nhận được sự giúp đỡ từ hắn quá nhiều. Trong tưởng tượng, cô không ngờ được một người cộc cằn như hắn lại có lúc tinh tế và hiểu tâm lý đến vậy.
Căn nhà được hắn mua sau khi cô đồng ý ở chung với hắn, hắn chạy tới chạy lui, bỏ ra khoản tiền rất lớn so với giá trị thực của căn nhà mới có được. Vì hắn thấy ở đây gần trường học, an ninh tốt, nếu cô có muốn đi làm thêm về trễ thì cũng an toàn. Nội thất trong nhà cũng được hắn thay mới toàn bộ, nhìn sao cho đơn giản và tao nhã như chính cô.
Nhìn biểu hiện hài lòng vượt mong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-khe-uoc-voi-ac-quy/3616923/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.