Nửa đêm tỉnh giấc, từ ánh đèn ngủ lờ mờ, Khương Dao thấy bóng đen đang nằm ở góc phòng. Suýt nữa cô định la lên nhưng chợt nhớ ra đó chắc là Quý Tửu Lạc. Một thời gian rồi không gặp, cô dường như sắp quên đi sự xuất hiện của hắn.
Cả người cô mệt mỏi vì phải ngồi xe liên tục nên cũng lười ngồi dậy nói chuyện với hắn. Ban đầu khi mới về cô chỉ cảm thấy mệt thôi, ngủ một giấc bây giờ cô cảm thấy toàn thân ê ẩm như vừa bị ai đó đánh cho nhừ người. Cô chẳng muốn nói gì, đành cứ để mắt nhìn về phía hắn. Quý Tửu Lạc biết cô đã tỉnh, liền cất giọng hỏi:
- Khương Dao, cô thi tốt không?
Khương Dao cứ ngỡ hắn đã ngủ mất rồi, ai ngờ hắn chỉ nhắm mắt để đó thôi. Sự xuất hiện của hắn khiến cô khá vui, trong lòng buồn buồn mấy bữa nay cứ lâng lâng vui sướng.
Tốt, rất tốt, cám ơn chú.Cám ơn thì không cần đâu, ta đang mệt chết đây.Với cô, hắn lúc nào cũng là người mạnh mẽ nhất trong số những người cô từng gặp, lần này hắn bảo mệt, vậy chuyện hắn làm khó đến mức nào chứ?
- Nhưng mà ta rất vui.
Giọng nói của hắn rất nhẹ, không mang chút oán trách hay tiếc nuối nào. Khương Dao không thể nghĩ được có chuyện gì mà khiến một kẻ như hắn lại thốt ra được câu đó. Cô vô cùng tò mò vì đây là lần đầu tiên cô nghe hắn nói như thế.
- Chú, có thế kế cho tôi biết đó là chuyện gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-khe-uoc-voi-ac-quy/3616847/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.