" Được thôi, vậy cô đi theo tôi". Nghe anh Vũ nói được cô trở nên rất vui vẻ.
" Cốc cốc".
" Vào đi".
" Dạ thưa chủ tịch cô Minh Tuệ đến tìm người có việc ạ".
Phúc Thiên ngồi trên ghế mặt hướng ra ngoài cửa kính miệng thì cười nhếch mép lên như đã dự đoán được cô sẽ tới đây tìm mình.
Khi Minh Tuệ vừa bước vào đồng thời Phúc Thiên đã xoay người đứng dậy nhưng biểu cảm đã thay đổi trở thành một người lương thiện và lo lắng cho Minh Tuệ.
" Sao vậy em gái hôm nay đến đây tìm anh có việc gì sao".
Cô ấp úng không biết nên nói như thế nào, cô ngồi trên ghế đầu cuối xuống những ngón tay thì đang xen vào nhau.
" Em...em...thật thật ra. Em muốn nhờ an.."
Khi cô đang định mở miệng nhờ giúp đỡ thì đột nhiên có tiếng gõ cửa cách ngang.
" Dạ thưa chủ tịch vài công ty hợp tác với chúng ta họ đang muốn dừng lại. Bởi vì bên chúng ta không sản xuất sản phẩm đúng thời hạn mà họ yêu cầu".
" Sao chứ! nếu như dừng lại đột ngột như vậy, vậy thì hàng hóa bên chúng ta sẽ bị lỗ rất nhiều không phải sao".
" Dạ chúng tôi đã cô gắng hết sức giữ họ lại nhưng phía bên công ty họ nhất quyết từ chối".
Từ đầu buổi đến giờ cô giống như một người vô hình chỉ ngồi im lặng nghe hết toàn bộ những chuyện công ty đang gặp phải khiến cô chỉ biết im lang cứng họng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-khe-uoc-voi-ac-quy/3616062/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.