Trước khi đi không kịp gặp Mỹ Đăng, Thâm Bạch chỉ có thể gọi điện thoại, ý chỉ có một: Để cho nàng tắt đi Hải đăng. 
Nhưng mà lấy được đáp án lại là phủ định. 
"Không thể tắt? Có thể châm vì sao không thể tắt?" Nghe được nàng trả lời, Thâm Bạch nhăn mi. 
Không biết Mỹ Đăng lại nói gì đó ở bên kia, lông mày Thâm Bạch chậm rãi buông ra, cuối củng hắn chỉ nói một câu: "Kha Kim thị cũng không an toàn nữa, ngươi tốt nhất nhanh chóng đi Ửu Kim thị." 
Nếu như suy đoán không lầm, hiện nay, chỉ có địa phương như Ửu Kim thị không có chút đèn nào mới tạm thời an toàn. 
Thâm Bạch buông điện thoại xuống, Lâm Uyên lúc này mới hỏi hắn: "Nói như thế nào?" 
"Nàng không chịu, trước phải xác định thành thị của mình an toàn không việc gì mới nói sau." Thâm Bạch nói: "Ở thời khắc mấu chốt, Mỹ Đăng còn là rất đáng tin." 
Sau đó hắn lại hơi nhíu mày: "Bất quá liên quan đến Hải đăng, nàng nói—— " 
"Một khi châm đèn, trước khi năng lượng dùng xong thì không thể dập tắt." 
"Mà những "Bóng đèn" này thực tại dùng rất bền, bởi thiết kế bộ phận tụ năng then chốt phía dưới, chúng nó thậm chí còn có thể hấp thu năng lượng chung quanh tận lực kéo dài niên hạn sử dụng của mình—— " 
Nói đến "Bộ phận tụ năng then chốt", Thâm Bạch "Sách" một tiếng. 
"Chết tiệt —— " 
"Chắc là mấy thứ này giở trò quỷ không sai, lại còn có bộ phận tụ năng then chốt!" 
Qủa thực là chưa từng dùng qua nên không biết, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-huyen-di-dien/587882/chuong-292.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.