"Quân Hành " 
Đây là tên phụ thân Lâm Uyên. 
Hắn có một khuôn mặt rất sạch sẽ chỉnh tề, cười hì hì, không thể nói rõ có bao nhiêu suất, thế nhưng dáng tươi cười làm cho người ta nhìn rất thoải mái rất thân thiết. 
Tràn đầy ánh dương quang —— chính là người trước mắt. 
Tội của hắn chỉ có một: Vượt ngục, cướp đi một nhân viên phục hình cấp SSSSS duy nhất trong ngục, trong quá trình thương vong vô số. 
Không biết vì sao, thấy hàng chữ "nhân viên phục hình cấp SSSSS", Lâm Uyên trước tiên nghĩ tới trang bìa bị xé xuống lúc trước. 
Có thể, bị xé đi chính là trang hồ sơ của nhân viên phục hình cấp 5S kia. 
Toàn bộ hồ sơ lật xem qua một lần, Lâm Uyên đưa quyển vở cũ nát cho Thâm Bạch. 
Thâm Bạch bị hoảng sợ: "Cái kia... Em có thể xem? Đây không phải là cơ mật sao?" 
"Cục trưởng nói không có gì không thể để cho cậu xem, bất quá cũng không phải xem không, ông ấy muốn cậu đưa nội dung trên đó biến thành bản điện tử." Lâm Uyên nói. 
"Cái kia... Bảo chứng hoàn thành nhiệm vụ! Em sẽ chỉnh lý phần hồ sơ này thành hồ sơ có thể sử dụng các loại phương thức kiểm tra mau lẹ! Hơn nữa bảo chứng mã hóa đến ngoại trừ nhân viên chỉ định ai cũng không thể đánh cắp!" Thâm Bạch kích động đáp ứng. 
Gật đầu, Lâm Uyên lập tức rơi vào trầm tư. 
Bị lưu lại Thâm Bạch trước tiên trợn tròn mắt: Chữ của Vương cục trưởng... Bản thân nó chính là mật mã tốt nhất a! Nhìn, xem không hiểu a! 
Nhưng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-huyen-di-dien/587843/chuong-253.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.