"Nga ha ha ha ha ~ nguyên lai ngày đó hảo hài tử cấp A Uyên chỉ đường, giúp A Uyên sửa máy trợ thính, cuối cùng còn cho A Uyên ở nhờ là Thâm Bạch bạn học a!" Trên bàn cơm, Phùng Mông cười đến không tim không phổi.
"Hảo hài tử?" Người được tán thưởng nhìn như thuần lương kì thực nguy hiểm nhìn về phía Phùng Mông.
Diệp Khai ở bên cạnh chỉ tiếc rèn sắt không thành thép trừng mắt Phùng Mông, đồng thời ngực còn có chút tiểu khiếp đảm.
"Ừ, hảo hài tử, A Uyên nói cho thầy biết như thế." Hoàn toàn không có ý thức nguy cơ, Phùng Mông cười lộ ra một hàm răng trắng đặc sắc của Sơn Hải trấn.
"A Uyên?" Thâm Bạch lập tức nhìn Lâm Uyên bên cạnh.
Hoàn toàn không có phản ứng hỗ động ba người bên cạnh, Lâm Uyên chỉ là chậm rãi dùng nĩa ăn thả một khối sườn lợn rán vào miệng.
"Ăn ngon không?" Lực chú ý của Thâm Bạch lập tức lần nữa chuyển dời trên người Lâm Uyên, dù sao, Lâm Uyên hiện tại đang ăn sườn lợn rán là hắn cực lực đề cử, thậm chí sườn lợn rán cũng là hắn một mình gánh chịu xếp hàng mua.
Ách... Tuy rằng hắn vừa qua, bạn học trước mặt lập tức đều nhường đường, kết quả hắn căn bản không có xếp hàng...
"Cũng không tệ lắm." Gật đầu, ăn xong một khối sườn lợn rán cuối cùng, Lâm Uyên buông xuống nĩa ăn.
"A Uyên anh có muốn nếm thử miếng bò bít tết này không? Nhà bọn họ làm bò bít tết cũng cực kỳ ngon đó!" Đơn giản là từ bác gái phòng bếp chiếm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-huyen-di-dien/587621/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.