Lâm Uyên nhất định phải qua Ửu Kim thị, thời gian... Bốn tháng.
Cấp trên cho tĩnh dưỡng hai tháng, hơn nữa còn là hai tháng ăn lương, tuy đi làm nhưng Lâm Uyên chưa từng nghỉ qua lâu như vậy, ngay cả hồi trước đi học ngày nghỉ cũng không có dài đến thế a ~
Với người khác lần đầu tiên rời khỏi nơi sinh ra và nuôi dưỡng mình là cảm giác như thế nào, Lâm Uyên không biết, ngược lại chính hắn cái gì cũng không kịp suy nghĩ.
Buổi tối thứ tư làm ra quyết định rời đi, thứ năm vé đã được mua xong, buổi sáng thứ sáu sẽ rời khỏi.
↑
Ngay cả xe chở hắn ra núi đều xác định cả rồi → xe thể thao sang trọng của A Hoa bà bà sát vách, chiếc xe thể thao duy nhất trên toàn trấn!
Khụ khụ!
Mặc dù là kiểu cũ bốn mươi năm trước, bất quá bảo dưỡng tốt, vẫn là rất phong cách.
Ngày qua bót cảnh sát xin nghỉ, cục trưởng lập tức cấp phép, đồng thời Lâm Uyên cũng kính nhờ Tiểu Sơn thỉnh thoảng qua nhà mình nấu cơm cho bà ngoại, cũng đồng ý thỉnh cầu khi hắn không có ở đây Tiểu Sơn có thể lấy bàn của hắn thu làm bàn phơi nắng cá nhỏ ← mỗi ngày 10 giờ đến 15 giờ chiều nắng chiếu đều nhất chính là bàn của hắn, Tiểu Sơn đã mơ ước nó rất lâu rồi.
Sau đó chính là Từ Nhiên. Biết Lâm Uyên muốn đi thành thị là Ửu Kim thị, Từ Nhiên kích động cực kỳ, không chỉ tổng kết các cách phối hợp trang phục nam sĩ trong sách quý truyền cho hắn, còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-huyen-di-dien/587601/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.