Rõ ràng chỉ mới ba giờ chiều mà thôi, mặt trời vẫn rất lớn, nhưng nơi Hải bà bà ở đã rất tối.
Nhà bà ở trong rừng rậm trên núi, ngoại trừ phòng ở và sân là đất bằng phẳng, thì vây quanh đều là cây cối sinh trưởng nhiều năm.
Nơi này trên núi chín mươi phần trăm cây cối đều là một loại, thẳng thẳng tắp tắp, lớn lên thật cao, phân cành cực nhỏ, chỉ có ngọn cây thường thường dài ra một chút tán cây tươi tốt, tất cả tán cây lớn nhỏ tựa như từng tảng mây màu xanh biếc "Phiêu" trên núi, đương nhiên, chỉ có ở dưới chân núi nhìn như xanh biếc, đến trên núi ngẩng đầu mà nói, chính là đã "Mây đen" rồi.
Lâm Uyên không biết loại cây này tên khoa học là gì, bất quá ở bản địa, mọi người đều gọi nó là cây Ô Vân, người địa phương cần gỗ hầu hết đều lấy từ loại cây này, mà mấy vật dụng làm bằng gỗ Ô Vân đều mang theo một hương vị tự nhiên kỳ diệu, đồ nhà Lâm Uyên cũng đều do gỗ loại cây này tạo ra.
Cây Ô Vân phơi nắng để làm vật phẩm mang theo một loại hương khí, mà cây chưa bị chặt, còn đang sinh trưởng cũng có một loại hương vị riêng, cùng loại phơi khô tuyệt nhiên là hương vị bất đồng.
Như là hương hoa, nhưng mà cũng không phải là hoa, cây Ô Vân không nở hoa, mùi hoa vốn dĩ xuất phát từ lá cây cùng cành cây của nó.
Thứ mùi này có thể làm cho lòng người bình tĩnh, có người nói để ban đêm ngủ được rất tốt, vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-huyen-di-dien/587593/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.