(ý là nữ nhân nhà họ Âm, tên Lệ Hoa_ cái này là chỉ người, từ này không phải nói họ và tên nhân vậy. Thị là chỉ nữ nhân. Cả câu có nghĩa là: nữ nhân họ Âm, Lệ Hoa.)
Thẩm Trú bị tiếng chim hót líu lo đánh thức. Đôi mắt mở to mơ màng, trong lòng còn đang khó hiểu, chim từ đâu đến phòng mình hót? Híp mắt lại, thấy gian phòng cũng có chút quái lạ, không giống phòng của mình. Nhắm mắt lại suy nghĩ, ngày hôm qua xảy ra chuyện gì? Thành phố H, Tô Văn, cướp ngân hàng, bọn cướp…
Nàng trúng đạn bị thương, không chết sao? Vậy Tô Văn đâu?
Thở hắt ra, cử động cơ thể, muốn biết lưng bị thương như thế nào?
Nhưng vừa di chuyển liền nhận ra không đúng. Một chút đau đớn cũng không thấy! Sao lại thế?
Con mắt quét một vòng mới giật mình, nơi này không phải phòng nàng, thậm chí cũng không phải cửa hàng ở thành phố H.
Vén chăn lên, chân nhảy xuống giường, lướt qua bình phong, nhìn rõ cả phòng, màn trướng được tạo lên từ những sợ vải dọc màu xanh rủ xuống đất, gần cửa sổ có một chiếc giường thấp thấp, trên giường lại có một cái bàn nhỏ nhắn bày một ít sách thẻ tre đơn giản cùng một chiếc đèn đồng có hình bông hoa, cạnh đó có một cái khay, trên mặt có ít trang sức chim hồng tước, toát ra vẻ lộng lẫy.
Đây là nơi nào?
Không giống như bị bắt cóc. Thói quen của nghề nghiệp khiến đầu nàng bắt đầu suy nghĩ địa phương nào có thể có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-hoang-hau/2521608/chuong-1-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.