"Con gái, lại gặp rồi!"
Con gái??
"Ai là con gái của anh chứ!"
Trầm Uyên cười trừ, một nụ cười rất khó coi "Chẳng phải buổi sáng cô mới gọi tôi là cha sao? Bây giờ lại trở mặt không nhận người thân rồi?"
Lý Hi Vy cứng đờ, nghĩ nghĩ lại, cô có nói sao?
Trầm Uyên cúi xuống nhìn thẳng vào mắt Lý Hi Vy, khuôn mặt trở nên đau khổ "Con gái khiến người cha này rất đau lòng nha.."
Chữ 'người cha' ấy Trầm Uyên đặc biệt nhấn mạnh.
Lý Hi Vy khó chịu, đẩy Trầm Uyên sang một bên, vừa đi vào bên trong vừa nhỏ giọng "Nếu như anh đã tự xưng là cha của tôi, vậy chi bằng gọi tôi một tiếng.... Cô cô-?"
Trầm Uyên quay sang, lông mày nhíu lại "Cô không thấy vai vế rất kì lạ à?"
Lý Hi Vy cũng thấy có chút sai sai "Đúng nha!"
"Cô tên gì?" Lúc này Trầm Uyên mới vào chuyện chính.
"Lý Hi Vy, cứ gọi tôi là..---"
"Vy Vy."
"Hả?" Lý Hi Vy bất ngờ, từ nhỏ đến giờ ngoại trừ người đó ra thì đây là người thứ hai gọi cô như thế nha.
"Sao? Không được?"
"A...không phải là không được, chỉ là có chút bất ngờ thôi.."
"Ồ? Cô biết nấu ăn không?"
"Không biết."
"Vậy nấu cho tôi bát mì."
"Tôi đã nói là không biết nha!"
Trầm Uyên từ từ đi lại "Không biết cũng phải nấu."
Lý Hi Vy rất tức nhưng không làm gì được "Vậy nấu rồi làm gì? Anh ăn sao?"
"Không, cô ăn, tôi ra ngoài có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-hoai-xuy/2916732/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.