Lý Hi Vy trên tay cầm sách vào thư viện để trả, trên đường lại đụng trúng Ngọc Lâm. Cô ngoài mặt vẫn bình thản nhưng trong lòng khó chịu không thôi.
Từ khi bị bắt nạt tới bây giờ, Lý Hi Vy chưa từng nghĩ đến việc trả thù. Bởi vì cô nghĩ, trả thù làm gì, sự việc cũng là của quá khứ. Ai có mà ngờ bây giờ lên cấp 3 lại gặp lại.
"Lý Hi Vy, 12/1 lâu rồi không gặp." Vẫn là vẻ mặt cao cao tại thượng đó, nét mặt kiêu căng bao năm vẫn không đổi.
Cô không trả lời, bước qua hướng khác mà đi tiếp. Ngọc Lâm gọi cô lại, nói rằng "Cô không muốn biết vì sao Trầm Uyên lại đánh nhau à?"
Ngọc Lâm này lại nhẫn nhịn, không tức giận vì Lý Hi Vy lơ cô ta.
"Không." Lý Hi Vy không muốn vòng vo, nói xong cô đi thẳng.
"Có liên quan đến cô!" Ngọc Lâm hét lên.
"Liên quan đến tôi?" Lý Hi Vy dừng bước, hỏi lại.
"Phải, do tôi khiêu khích cậu ta, nói xấu cô. Nhìn cũng biết tên Trầm Uyên đó có ý gì."
"..." có ý gì?
Lý Hi Vy không trả lời, vẫn như cũ đi thẳng vào phòng thư viện, mặc cho Ngọc Lâm la hét ở chỗ đó, khuôn mặt đỏ bừng vì tức.
Trước khi bước vào cửa thư viện, Lý Hi Vy còn nghe Ngọc Lâm nói một câu "Trầm Uyên, anh ta rõ ràng thích cô!"
- -------
"Anh ơi!!" Hi Vy dùng giọng non nớt gọi một tiếng anh ơi, mà cậu trai này mặt không nhìn một cái, cứ ôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-hoai-xuy/2916727/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.