Một cuộc điện thoại phá vỡ sự mập mờ giữa hai người.
Phó Khâm Hoàn nghe máy, "Alo, mẹ? Chuyện gì ạ?"
Lục Gia Văn vừa cúi đầu ăn bánh vừa không kiềm chế được mà trộm ngắm hắn, dựng lỗ tai lên nghe đối phương nói chuyện.
"Dạ, vâng." Phó Khâm Hoàn liếc nhìn Lục Gia Văn, "Đến lúc đấy con sẽ hỏi thử cậu ấy."
Tắt máy, Phó Khâm Hoàn nói: "Ba mẹ muốn chúng ta về nhà cuối tuần này."
"Được thôi." Lục Gia Văn xoa miệng, "Tôi không có vấn đề gì."
"Ừm, lát tôi sẽ báo lại với họ."
Chẳng mấy chốc cuối tuần đã đến, Phó Khâm Hoàn lái xe đưa Lục Gia Văn về nhà. Ba mẹ hắn đều ở thành phố này không xa lắm, đi xe mất khoảng hơn nửa tiếng.
"Ba, mẹ, đây là chút tấm lòng của con với hai người ạ." Lục Gia Văn mua một bộ trà cụ cho ba Phó và một chiếc vòng tay cho mẹ Phó làm quà.
"Ôi trời thằng bé này, sao lại khiến con tốn kém rồi." Mẹ Phó nói với giọng hờn dỗi nhưng trong lòng vẫn rất vui vẻ.
"Không tốn kém ạ. Con đeo cho mẹ nhé? Mẹ xem có thích không ạ?"
Mẹ Phó nhìn chiếc vòng lấp lánh trên cổ tay thì cười không khép nổi miệng. Từ tận đáy lòng bà rất thích đứa trẻ này, đẹp trai lại giỏi giang, bà lại liếc nhìn sang Phó Khâm Hoàn, "Anh nhìn anh đấy, ở gần như thế mà cũng không biết đường về nhà. Chẳng đặt chúng tôi trong lòng gì hết."
Ba Phó đang pha trà cũng phụ họa bà xã: "Đúng thế."
Phó Khâm Hoàn bị phân biệt đối xử cũng không hề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-han-chung-than/246076/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.