Ngày thường Lục Gia Văn quen tự làm bữa sáng, thông thường sẽ rời giường khá sớm.
Lúc anh dậy thì cửa phòng ngủ chính vẫn không có động tĩnh gì, không biết có phải Phó Khâm Hoàn còn đang nghỉ ngơi không.
Lục Gia Văn đổ chút hạt cà phê vào máy pha cà phê rồi ấn chọn kiểu Ý. Sau khi chảo nóng anh đập một quả trứng gà, trong lòng do dự không biết có nên tiện tay làm thêm một phần bữa sáng cho bạn cùng phòng không.
Lòng trắng trứng phát ra tiếng "xèo xèo" trong dầu nóng, phần ngoài rìa săn lại xém vàng. Phòng bếp là không gian mở, Lục Gia Văn liếc nhìn cửa phòng đang đóng chặt rồi sau cùng vẫn đập thêm một quả trứng.
Máy nướng bánh mì "tinh" một tiếng, bánh mì nướng ra lò tỏa ra mùi thơm cháy của lúa mì. Khi Lục Gia Văn đang đặt trứng lên trên lát bánh mì thì cửa phòng ngủ chính bật mở, Phó Khâm Hoàn bước ra trong bộ vest chỉnh tề.
Hai người đúng lúc cùng liếc nhìn nhau, rõ ràng là đều quen sống một mình nên còn chưa quen có một người khác sống trong nhà. Lục Gia Văn phá vỡ sự ngượng ngùng trước, "Chào buổi sáng."
"Chào buổi sáng."
Ngủ một giấc dậy áp suất thấp quanh người Phó Khâm Hoàn có phần giảm bớt, tuy vẻ mặt vẫn lạnh nhạt như trước nhưng ít ra không còn cảm giác ngăn người ta cách xa ngàn dặm.
"Tôi có làm thêm một phần bữa sáng, có muốn ăn cùng không?" Lục Gia Văn ra hiệu với đồ trên tay.
Phó Khâm Hoàn cau mày, "Cảm ơn. Cậu có thể không cần làm những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-han-chung-than/246071/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.