Năm thứ hai Tịch Nguyên cùng Loan Diệu ở bên nhau, Tịch Nguyên xác định học nghiên cứu sinh tại trường, Loan Diệu vào năm cuối, thời gian của hai người cũng tương đối gấp gáp. Thầy hướng dẫn của Tịch Nguyên là cây đại thụ trong giới, yêu cầu đối với sinh viên cũng rất nghiêm khắc, Loan Diệu huấn luyện lẫn luận văn đều bận, rõ ràng ở chung một trường, mà thường phải đến mấy ngày mới gặp được nhau.
Có một lần Loan Diệu hỏi Tịch Nguyên: "Nếu không chúng ta chuyển ra ngoài đi?"
Tịch Nguyên đương nhiên không có ý kiến, anh không thể rời xa Loan Diệu. Mặc dù cho tới bây giờ anh sẽ không để chính mình trở thành gánh nặng tâm lý của Loan Diệu, nhưng sâu trong lòng vẫn cứ hy vọng mỗi giây mỗi phút đều được bên cạnh em ấy.
Sau đó Loan Diệu đi xem mấy căn nhà gần trường, cuối cùng chọn một căn hộ diện tích vừa phải, đóng nửa năm tiền thuê phòng.
Sống chung khiến Tịch Nguyên cảm thấy vừa vui mừng vừa khẩn trương. Anh dùng tư thái càng thân mật hơn bước vào cuộc sống của Loan Diệu, nhưng đồng thời cũng càng hiểu rõ Loan Diệu. Tỷ như tật xấu tức giận khi rời giường, tỷ như ưa sạch sẽ, tỷ như thích an tĩnh, lại tỷ như thỉnh thoảng cáu giận vô cớ, tâm tình bất định. Anh nhìn thấy một Loan Diệu càng chân thực, càng gần gũi với cuộc sống, điều này làm cho anh cảm thấy có chút áp lực —— anh sợ bản thân sẽ xử lý không tốt mối quan hệ với Loan Diệu, cũng vì chuyện này mà trở nên có chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-han-ba-thang/223294/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.