"Tên già Hodgkin đang nói cái chó gì vậy?" Trên phi thuyền tiêm kích, Mai Tiệp Lâm vừa xem xong video từ Leto đã chửi bới.
"Một kẻ chưa bao giờ thật lòng thốt lên "Chỉ vì Liên Minh, thẳng tiến không lùi", chưa từng cầm vũ khí bảo về đàn sao sau lưng, có tư cách gì bảo nội bộ Liên Minh đã nát? Nhiều thương binh, liệt sĩ như vậy, sao ông ta dám dùng một câu xóa sạch?"
Ánh mắt cô sắc nhọn: "So với việc làm thượng tướng Liên Minh, ông ta chỉ xứng làm một kẻ xảo trá, giả dối! Vị trí thượng tướng bốn sao còn chả đủ thỏa mãn, chẳng lẽ còn muốn biến Liên Minh thành đế quốc, một người độc hưởng à? A, nói thẳng mẹ đi, còn bày đặt viện lí do che đậy?"
Duy Nhân đợi cô mắng xong liền tiếp lời: "Đại tá Mai Tiệp Lâm, cẩn thận đừng để mình tức chết."
Mai Tiệp Lâm khoa trương hít sâu: "Không đáng, tôi không tức giận! TÔI KHÔNG TỨC GIẬN!"
Duy Nhân tự giác câm miệng, nếu mà cô không đập bàn điều khiển "bang bang" có khi đáng tin hơn á.
Đỗ Thượng chen lời, không giấu nỗi sát khí: "Nếu tôi ở Leto mà còn nghe lão ta lải nhải à? Vừa gặp đã cho một pháo!"
Mai Tiệp Lâm cười to: "Ý hay!"
Nói là nói thế, nhưng tất cả đều hiểu, Hodgkin phải chịu xét xử công khai của Tòa án tối cao, mỗi tội danh hôm nay đều phải được khắc ghi, cho thế hệ mai sau nhìn thấy.
Lúc này, Long Tịch Vân mở miệng: "Tướng Nhiếp truyền tin, quân Phản Loạn đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-han-ai-muoi/3643401/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.