Bên cạnh chiếc bàn tròn kim loại trong khu nghỉ ngơi, Kỳ Ngôn cầm một cốc nước nhìn ra ngoài cửa sổ, rõ ràng đang chìm đắm trong suy nghĩ. 
"Kỳ Ngôn đang nhìn gì vậy?" Diệp Bùi đặt tay lên bàn, nghiêng người nhìn theo cậu nhưng chỉ thấy bóng tối. 
Hôm nay, lần đầu tiên Bộ kĩ thuật được nghỉ 3 tiếng, Hạ Gia Nhĩ cũng rảnh 2 tiếng, họ ăn nhịp kéo theo Kỳ Ngôn cùng tụ họp. 
"Tôi đang nhìn mặt trăng." Kỳ Ngôn tỉnh táo lại, chỉ về một phương hướng: "Nơi chúng ta đang đi qua là cụm sao Helicopterus. Bề mặt màu đỏ son phía trên là một hành tinh có thể sinh sống được, đi kèm với một vệ tinh. Nhìn từ mặt đất của hành tinh đất son, vệ tinh trông rất giống Mặt trăng của Leto." Cậu hơi dừng: "Ánh trăng rất đẹp." 
Hai chữ "ánh trăng' được cậu nói rất nhẹ nhàng. 
Có điều chi tiết này không ai nhận ra – cả Diệp Bùi, Mondrian và Hạ Gia Nhĩ đều bị thu hút bởi ánh trăng giống Leto theo lời Kỳ Ngôn. 
Giống như xuyên qua vệ tinh đó mà thấy được vầng trăng chốn cũ. 
Hai bên tàu chỉ huy có các phi thuyền đang di chuyển với tốc độ không đổi. Mấy người ngồi xuống, Diệp Bùi chống cằm: "Mọi người có loại cảm giác này không? Tàu chỉ huy là cá voi lớn, nguyên đàn cá đang bơi trong biển sâu, bọn mình thì nằm trong bụng cá." 
Hạ Gia Nhĩ uống nước trái cây, lắc đầu: "Tôi cảm thấy tàu chỉ huy là một pháo đài khổng lồ, bên cạnh là các pháo đài khác. Chúng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-han-ai-muoi/3544352/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.