Đang đánh nhau với Duy Nhân trong phòng huấn luyện trọng lực, Mai Tiệp Lâm hắt xì một cái liền bị anh ta gạt chân đánh ngã xuống đất.
Cô tức giận đập xuống sàn: "Nhất định là có người cố ý mắng tôi!"
Duy Nhân cười to: "Cô tự kiểm điểm bản thân mình đê!"
Đã ngã xuống thì cũng không thèm đứng dậy, tóc cô đẫm mồ hôi, không còn chút xinh đẹp nào, cô đổi tư thế, nằm úp trên sàn, hít một hơi: "Nè, nãy tôi nói cho mấy ông nghe tin tức, không ai thèm phản ứng thế?"
Đỗ Thượng ném tạ tay đi, vỗ lòng bàn tay, lại nằm cùng: "Phản ứng gì? Ai có mắt đều biết có vấn đề! Không nói đến áo khoác mỗi lần họp nè, dù cố ý hay vô tình bộ không thấy chỉ huy liếc nhìn Kỳ Ngôn bao lần à?"
Mai Tiệp Lâm hứng thú: "Đúng là tôi không có đếm!"
"... Tôi cũng không có đếm." Đỗ Thượng nhìn Long Tịch Vân: "Cậu có đếm không?"
Long Tịch Vân đáp: "Lần họp đánh Downer, bình quân 53 giây nhìn một lần."
"Thường xuyên như vậy?" Mai Tiệp Lâm thở dài: "Chậc chậc chậc, làm sao mà tổng chỉ huy không bị lé nhể?"
Đỗ Thượng: Trọng điểm đây hả?
Mai Tiệp Lâm nhớ tới: "Long Tịch Vân, ông biết rốt cuộc Kỳ Ngôn có thân phận gì không? Cái tên Vincent nhảm ruồi cái gì mà "cố vấn thực tập" chắc chắn là gạt người ta, giúp Kỳ Ngôn có thể đi lại trên tàu chỉ huy thôi. Theo cách làm của chỉ huy, họp bàn chiến lược cũng không né Kỳ Ngôn, chắc chắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-han-ai-muoi/3503958/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.