Lúc thức dậy vào sáng hôm sau, Kỳ Ngôn có chút không phân biệt được thời gian, vừa hỏi thiết bị đầu cuối thì Phá Quân đã lên tiếng trước: "Hiện giờ là 6:37 sáng."
Cậu cảm giác mình đã ngủ rất lâu, nhìn lại thì áo khoác của Lục Phong Hàn đã bị cậu ôm đến nổi có nếp gấp.
Cậu xoa thái dương, lại nghĩ đến: "Tối hôm qua..... làm sao tôi trở về đây được?"
Phá Quân nói theo sự thật: "Hôm qua tướng quân bế ngài về." Nó còn nỗ lực miêu tả: "Bế theo kiểu nằm ngang, tay trái đỡ chân, tay phải ôm thân, tướng quân nói ngài nhẹ hơn. Sau khi đặt ngài lên giường thì còn ngồi ở mép giường nửa tiếng."
"Nửa tiếng?"
Phá Quân: "Đúng vậy, con người thật lạ lùng, tướng quân ngồi ở mép giường nhìn ngài, nhìn suốt 36 phút 27 giây, cho đến giờ họp mới đi."
Khi nghe câu này, Kỳ Ngôn giật mình.
Tuy không tận mắt nhìn thấy, nhưng cậu rất dễ dàng phác họa trong đầu cảnh tượng mà Phá Quân nói, bàn tay cậu đặt lên ngực, cảm thấy nơi này nhẹ nhàng nhảy một chút.
Không xác định có phải là ảo giác không.
Rửa mặt xong, mép tóc cậu hơi ướt, hỏi: "Tôi hiện giờ có thể đến phòng chỉ huy tìm tướng quân không?"
Mấy lời này nói cho Phá Quân, chứ thật ra đang hỏi Lục Phong Hàn. Sau vài giây, nó truyền lời: "Đương nhiên có thể."
Cho đến khi mở cửa, Kỳ Ngôn mới ý thức được – hệ thống dò xét mới đã điều chỉnh xong, hôm qua đã lần đầu được dùng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-han-ai-muoi/3328836/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.