Sau khi buông tay cậu, Lục Phong Hàn rũ mắt hỏi: "Pháo hoa đẹp không?"
Giọng điệu nhẹ nhàng cứ như thật sự vừa phóng pháo hoa.
Ánh mắt Kỳ Ngôn dừng lại hình ảnh trong màn hình, chậm vài giây mới đáp: "Rất đẹp."
Con ngươi trong mắt có giấu vài tia sáng, rõ ràng là vui vẻ.
Lục Phong Hàn: "Sau này..."
Anh muốn nói, sau này sẽ lại phóng cho cậu xem.
Nhưng lời vừa đến miệng đã ngừng.
Chờ khi anh về tiền tuyền, dù có phóng mười lần, trăm lần thì Kỳ Ngôn ở Leto cách xa vô số năm ánh sáng cũng chẳng thể chiêm ngưỡng.
Lời nói không thể thực hiện thì đừng nên nói ra.
Lục Phong Hàn không rõ cảm xúc kì lạ gì đang ở trong lòng, nhưng tình huống bây giờ không thể cho anh nghĩ sâu.
Kỳ Ngôn hỏi Lục Phong Hàn: "Còn cần tầm nhìn không?"
"Không cần, điểm chuyển tiếp cần phải được thường xuyên bảo trì, đã không dùng lâu thế thì nó không ổn định, không thể nào có chuyện dịch chuyển lần nữa. Quân Phản Loạn dám đưa ba phi thuyền đến đây cũng coi như mạo hiểm."
Lục Phong Hàn nghĩ thầm, hệ thống điều khiển trung tâm phi thuyền do Y chế tạo như bị rắn độc rình rập, rất dai dẳng.
Cùng lúc, tín hiệu bị đứt rốt cuộc cũng khôi phục, Lục Phong Hàn nhận tín hiệu liên lạc của Hoắc Nham.
"Ngài có tin không, một cái pháo đài lớn thế này mà không có nỗi một lính kĩ thuật nào? Người có thể làm duy nhất thì là một nhân viên đã trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-han-ai-muoi/2941811/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.