Khi Kỳ Ngôn rời giường, đầu có chút choáng váng, cậu chống trán hiểu rằng đây là do thức đêm mà ra.
Khi đến phòng để đồ tìm quần áo hôm nay sẽ mặc thì thiết bị đầu cuối vang lên nhắc nhở, cậu ngó qua rồi cho phép kết nối.
Đối phương không chờ cậu mở miệng đã kích động: "Hôm qua tôi thấy cháu nộp báo cáo lên mạng nội bộ, khởi động lại hạng mục E763 hả? Cháu có ý tưởng này khi nào? Không chỉ tôi mà Gamiye và Elisa đều rất ngạc nhiên! Cháu...."
Kỳ Ngôn tạm dừng cái nút áo, đánh gãy: "Auguste, cháu đau đầu."
"Hiểu hiểu, tôi nói nhỏ lại." Auguste cố bình tĩnh lại: "Cháu thật sự chuẩn bị khởi động lại hạng mục E763?"
"Tôi thấy việc cháu nhập học Turan, nhưng mấy cái Turan dạy lúc 10 tuổi cháu đã nắm hết rồi mà? Học gì nữa? Đừng nói ở Turan có linh cảm?"
"Có chút, lần này đến đây cháu gặp rất nhiều người khác nhau, tư duy của bọn họ làm cháu cảm thấy trí tuệ nhân tạo có vẻ quá mức đơn điệu." Kỳ Ngôn cái nút đc một nửa, lười làm tiếp bèn nói chuyện với Auguste.
"Hiện tại, trí tuệ nhân tạo của Liên Minh chỉ dựa vào dữ liệu mà điều khiển. Dùng cơ sở dữ liệu khổng lồ và tốc độ khai thác làm cho nó đưa ra phản ứng chính xác. Vì có lượng dữ liệu lớn và tốc độ khai thác cũng nhanh nên làm cho người ta có cảm giác đây là trí năng của máy móc. Thực tế, hầu hết mọi người đem vấn đề trí thông minh đơn giản hóa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-han-ai-muoi/2941791/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.