"Đi thôi!"
Thiếu niên áo trắng nói với Đinh Trình Hâm, Đinh Trình Hâm rụt rè hỏi lại "Tôi có thể mang đồ của mình đi không?"
Thiếu niên áo trắng quay đầu đối với Đinh Trình Hâm cười, gật gật đầu, Đinh Trình Hâm quay người chạy theo hướng phòng Đinh Kiến Nhân và Trương Ái Lệ. Một lúc sau đã thấy người chạy đến trước mặt Đinh Kiến Nhân hỏi.
"Bức tranh mẹ tôi để lại cho tôi đâu?"
"Ta biết sao được, tự mình tìm đi!" Đinh Kiến Nhân tức giận nói.
"Tôi tìm không được, ông mau đưa cho tôi!"
Đinh Trình Hâm hốc mắt đỏ lên, có thể thấy được bức tranh này quan trọng như thế nào với cậu ấy. Ánh mắt ôn nhu của thiếu niên áo trắng bị câu nói kia của Đinh Kiến Nhân làm cho tiêu tán không còn sót lại chút gì.
"Tam Nhi!"
Thiếu niên áo đen nghe vậy vài giây liền hiểu ý đi đến trước mặt Đinh Kiến Nhân, cầm một ngón tay của Đinh Kiến Nhân, chỉ nghe thấy một tiếng lách cách, ngón tay của Đinh Kiến Nhân bị gãy.
"Ba ba, ba người sao thế ô ô..."
Đinh Y Vân sợ tới mức ôm lấy Đinh Kiến Nhân bật khóc, thiên kim đại tiểu thư lần đầu nhìn thấy cảnh này không bị dọa ngất xỉu chính là không tồi.
"Nói! Bức tranh đâu?" Mã Gia Kỳ không còn kiên nhẫn.
"Còn không nói, tôi chỉ có thể đem tay này của ông bẻ gãy."
"Ở...ở..." Đinh Kiến Nhân liếc nhìn vợ của mình một cái, bà ta liền bật người nói ra câu để tôi đi lấy sau đó chạy vào phòng.
Sau một hồi, Trương Ái Lệ đen bức tranh mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-ham-ban-trai-cuong-kiem-soat-cua-toi/1037475/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.