Vào nửa đêm yên tĩnh, một tiếng thét của Tống Tình như sấm sét giữa trời quang, mọi người nghe thấy liền chạy ngay đến nơi phát ra tiếng, cả những hạ nhân đang ngủ cũng bị đánh thức, đành tùy tiện khoác lên người một chiếc áo đi đến thư phòng. Khi họ tới nơi, thấy Lôi Hạo Nhiên đã mất đi tri giác nằm trên bàn với một ngụm máu đỏ tươi, là của Lôi Hạo Nhiên, tới gần bát canh bên cửa sổ thêm một con mèo trắng có những vết chấm đen, cũng có một vũng máu, chắc là của con mèo này.
“Đại ca!”
“Hạo Nhiên!”
“Bảo chủ!”
Vừa vào thư phòng, mọi người đều kêu lên.
Vân Văn Sinh là người đầu tiên chạy đến bên Lôi Hạo Nhiên, hắn đưa tay lên mũi dò xét “Còn hơi thở” hắn lập tức cầm lấy tay Lôi Hạo Nhiên bắt mạch “Là trúng độc!” từ trong người, hắn lấy ra một cái lọ, đổ ra một viên thuốc màu đen và cho vào miệng Lôi Hạo Nhiên. Mọi người đều biết, Vân Văn Sinh là đại phu của Phục Long Bảo có được tài y thuật của Hoa Đà, năm ấy vừa mười sáu tuổi đã bước chân vào giang hồ, ngoại trừ y thuật thì cái gì cũng không biết nên đắc tội với một bang phái, thiếu chút nữa là không còn mạng, chính là Lôi Hạo Nhiên đã cứu hắn, từ đó về sau, hắn luôn ở Phục Long Bảo, trở thành đại phu riêng cho Phục Long Bảo, nhiều người không biết về chuyện riêng tư của hắn, hắn và Lôi Hạo Nhiên kết bái huynh đệ, tình huynh đệ giữa hai người còn sâu nặng hơn cả huynh đệ ruột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-duyen-he-liet-o-long-ky-duyen/76116/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.