Trải qua một đêm, Lâm Tiểu Thiên không có dấu hiệu gì như sắp tỉnh lại. Sáng sớm, Chu thái y đến giúp y bôi lại thuốc, Chu thái y dùng hoa huyễn lộ thơm ngát là bí dược trong cung, chẳng những có thể trị được vết thương ngoài da, còn có thể làm mất vết sẹo, là mỹ nhân thánh phẩm rất được các hậu cung phi tần yêu thích.
Qua giữa trưa, Lâm Tiểu Thiên mới từ từ tỉnh lại, mở to mắt liền thấy Lôi Hạo Nhiên đang ngủ bên giường, hai mắt to tròn rất nhanh đã phủ một lớp sương mờ “Hạo Nhiên ….” Y dùng thanh âm yếu ớt gọi.
Cuối cùng ái nhân cũng đã tỉnh lại, Lôi Hạo Nhiên đau lòng khi nhìn thấy ánh mắt đã ẩn nước kia, bàn tay run run mà vuốt ve gương mặt Lâm Tiểu Thiên, rối trí nói “May mắn là ngươi không sao”
Lâm Tiểu Thiên vô lực mà vươn tay sờ lấy gương mặt Lôi Hạo Nhiên, Lôi Hạo Nhiên lập tức cầm chặt tay y “Thế nào, ngươi còn đau không?”
Lâm Tiểu Thiên mỉm cười “So với ngày hôm qua, hiện tại đã đỡ hơn nhiều rồi” Nhắc đến ngày hôm qua, Lâm Tiểu Thiên không kìm được nước mắt “Hạo Nhiên ….ta …ngày hôm qua ….còn tưởng rằng …. sẽ không gặp …. được ngươi nữa”
“Sẽ không đâu, chúng ta còn phải chung sống cả đời, từ đây về sau là khoảng thời gian dài, chúng ta sẽ cùng nhau bước qua, đừng nghĩ nhiều như vậy, ngươi có muốn ăn gì không?” Lôi Hạo Nhiên cố gắng cười với Lâm Tiểu Thiên.
Lâm Tiểu Thiên lắc đầu “Không, ta còn muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ky-duyen-he-liet-o-long-ky-duyen/3182533/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.